Thứ Sáu, 17 tháng 2, 2012

Vụ Tiên Lãng: Gieo sự kiện - gặt sự cố


Vụ Tiên Lãng: Gieo sự kiện - gặt sự cố

"Khi cấp huyện nói là phải phá nhà vì đó là chỗ ẩn nấp của "tội phạm", dư luận chỉ cười họ là "những kẻ dốt nát" thôi. Nhưng đến khi ông Đỗ Trung Thoại và ông Đỗ Hữu Ca lên tiếng, thì họ lại bị cho là coi thường dân, một cách "thẳng thắn và công khai"... Nói tóm lại là các ông quan ở Hải Phòng đã "gieo sự kiện", nhưng lại "gặt sự cố". Một vụ mùa bội thu!", Phạm Quang Vinh, Giám đốc Công ty "Phạm & Cộng sự".
LTSTiếp tục loạt bài liên quan đến những rắc rối xung quanh vụ cưỡng chế thu hồi đất ở Tiên Lãng (Hải Phòng), Mục "Ký sự Nhân vật" tuần này của Tuanvietnam xin được giới thiệu với độc giả một khía cạnh mới của câu chuyện này - xử lý sự cố truyền thông, qua phần trao đổi giữa phóng viên Tuanvietnam và ông Phạm Quang Vinh, Giám đốc Công ty Tư vấn "Phạm & Cộng sự".
Một trong những dịch vụ mà công ty của ông cung cấp cho khách hàng là đào tạo và tư vấn về xử lý sự cố truyền thông, và vụ Tiên Lãng được coi là một "case study" mà ông và các cộng sự phải mổ xẻ một cách hết sức kỹ lưỡng. Bởi, theo ông, câu chuyện đất đai nói chung, và thu hồi - cưỡng chế nói riêng, qua phản ứng của dư luận và công luận qua vụ Tiên Lãng vừa rồi, hiện đã là mối quan tâm và bức xúc mang tính toàn quốc, và hoàn toàn có thể lặp lại, tuy ở mức độ khác nhau, ở bất cứ địa phương nào.
Ông Phạm Quang Vinh nói: "Về chuyện thu hồi, cưỡng chế thì đã có kết luận của Thủ tướng rồi, chúng ta không bàn nữa, nhưng ở đây chúng ta bàn về sự chủ động tạo ra sự kiện truyền thông của UBND huyện Tiên Lãng. Rõ ràng là đa số chúng ta đã được biết về vụ Tiên Lãng qua bản tin tối trên chương trình thời sự của Đài Truyền hình Việt Nam về một vụ chống người thi hành công vụ vào cùng ngày xảy ra sự kiện."
Ý ông nói là phía lãnh đạo Tiên Lãng đã chủ động mời truyền thông đưa tin về vụ cưỡng chế này?
Đúng vậy. Nên chúng ta mới nhìn thấy những hình ảnh cận cảnh từ phía lực lượng tham gia cưỡng chế. Chúng ta hôm nay đã được biết ngoài VTV còn có hàng chục phóng viên báo chí tham gia đưa tin tại hiện trường hôm 5.1.2012.
Câu hỏi đặt ra là nếu họ biết có sự chống trả như vậy (thông qua việc huy động tới cả trăm công an và bộ đội với đầy đủ trang bị) thì việc để xảy ra một sự  kiện như vậy trước sự chứng kiến của báo chí có phải là khôn ngoan hay không?
Tức là với chủ ý ban đầu là tạo ra một "sự kiện truyền thông" thì cuối cùng cái chính quyền Tiên Lãng nhận được một "sự cố truyền thông"?
Và khi nó biến thành sự cố rồi thì họ không quản lý và xử lý được, để nó tiếp tục phát triển thành "khủng hoảng truyền thông".
Có một chi tiết nữa là thông tin ban đầu được đăng tải trên báo chí là hoàn toàn có lợi cho phía thi hành cưỡng chế, bởi khán thính giả và độc giả đều biết về vụ Đoàn Văn Vươn như một vụ "chống người thi hành công vụ". Thậm chí, có báo còn miêu tả Đoàn Văn Vươn như một "giang hồ đất cảng". Cảm giác đầu tiên của nhiều người là "dân Hải Phòng kinh thế", và chỉ quan tâm xem chuyện truy bắt "tội phạm" như thế nào.
Cộng thêm cả quan điểm của Giám đốc Công an Hải Phòng Đỗ Hữu Ca, rằng chính ông ấy đã đề xuất cấm súng bắn đạn hoa cải trong một bài phỏng vấn vào ngày hôm sau, dư luận đã bị hướng theo suy nghĩ rằng anh em ông Vươn là "dân anh chị".
Vậy mục đích của việc tạo ra sự kiện truyền thông là để có thể dễ dàng thực hiện các vụ cưỡng chế thu hồi đất khác ở Tiên Lãng, bởi họ nghĩ rằng "đầu xuôi thì chuôi lọt"?
Có vẻ là như vậy, và báo chí được mời đến đưa tin vụ cưỡng chế đó như một "thành tích" của huyện Tiên Lãng. Bởi sau khi nhận được lời đe doạ sẽ chống trả nếu chính quyền cương quyết cưỡng chế, chính quyền Tiên Lãng đã huy động một lực lượng lớn công an, quân đội. Anh em họ Đoàn chống trả, và như vậy là vi phạm pháp luật. Từ đó, hành động tiếp theo của chính quyền Tiên Lãng sẽ được coi là với mục đích trấn áp tội phạm, và sẽ tranh thủ được sự đồng thuận của xã hội, vốn có sẵn những định kiến với cái gọi là "giang hồ đất Cảng".
Quả có vậy. Dường như trong số các báo ra trong ngày 6.1, chỉ có mỗi Pháp luật Thành phố HCM là có thông tin hai chiều, tức là phóng viên có hỏi thêm cả phía gia đình họ Đoàn. Và số ra ngày hôm 7.1, họ lại tiếp tục thông tin theo hướng đó.
Nhưng đó chỉ là những cố gắng đơn lẻ để đưa tin khách quan, hai chiều. Luồng dư luận nói chung chỉ bỗng dưng, và đồng loạt, đổi chiều, khi vào ngày 8.1, nếu tôi nhớ không nhầm, một số người tìm thấy lại một bài báo về ông Đoàn Văn Vươn từ năm 2010. Lúc đó, mọi người mới ngã ngửa ra rằng "té ra Đoàn Văn Vươn được coi là một người tốt".
Và tư duy của công chúng đôi khi khá đơn giản: Nếu ông Vươn là tốt thì chắc hẳn những người cưỡng chế đất của ông Vươn là người xấu. Và câu chuyện về ông Vươn và vụ cưỡng chế đã được xới lên từ đó.
Lẽ ra, khi đã nhận ra được sự thay đổi của tình hình, chính quyền Hải Phòng phải đánh giá lại và có cách ứng xử phù hợp, hay nói cách khác là phải bắt đầu cho một chiến dịch quản lý khủng hoảng truyền thông (crisis management).
Các quan chức Hải Phòng
Ông cho rằng thực chất câu chuyện của Tiên Lãng là câu chuyện của truyền thông, của tâm lý công chúng, hay của quan điểm, nhiều hơn là chính vụ việc thu hồi cưỡng chế?
Tôi tin là như vậy. Tất nhiên đây cũng là một cơ hội tốt để mọi người bàn rộng ra về một vấn đề lớn hơn là tư hữu đất đai, về câu chuyện hành xử của chính quyền như những người thực thi chính sách ...
Bỏ qua  một bên  mọi câu chuyện về đạo đức cầm quyền, về lợi ích, về chính sách (nếu có), ta chỉ bàn về cách hành xử của chính quyền với công chúng và truyền thông, và có thể thấy rằng trong đó rất có vấn đề.
Rõ ràng, qua toàn bộ sự việc này chúng ta có thể thấy ở Hải Phòng không có người phân tích đánh giá tình hình, diễn biến của truyền thông và tình cảm của công chúng theo toàn bộ bước tiến triển của nó.
Nghiêm trọng nhất, đã có sự lầm lẫn giữa việc là giải quyết sự cố Tiên Lãng, câu chuyện pháp luật, với việc quản trị và ứng xử với một sự cố truyền thông, câu chuyện dư luận. Sự kiện đã tiến triển thành câu chuyện của truyền thông và dư luận, chứ không chỉ còn "đơn giản" là câu chuyện thu hồi cưỡng chế và những tranh cãi về pháp lý nữa.
Chính quyền Hải Phòng chính thức lên tiếng lần đầu tiên khi ông Phó Chủ tịch UBND Đỗ Trung Thoại tổ chức họp báo tại buổi giao ban báo chí hàng tuần của Bộ Thông tin Truyền thông...
Ông Thoại đã thông báo và trả lời báo chí ở một diễn đàn chính thức, như lời ông nói, là trên cơ sở báo cáo của huyện Tiên Lãng. Đó là một sai lầm lớn.
Ông Thoại đã không biết một nguyên tắc quan trọng của phát ngôn trong một tình trạng khủng hoảng về truyền thông là báo chí và dư luận sẽ luôn phỏng đoán, suy đoán, nhưng quan chức, người có trách nhiệm, khi phát ngôn với giới truyền thông, thì không được phép nói theo cách có thể suy đoán, hoặc không chính xác. (Ông Thoại cho rằng chính người dân xã Vinh Quang đã phá nhà ông Vươn do bức xúc.)
Khi phát ngôn, với tư cách là người đại diện cho chính quyền Hải Phòng, ông ấy chỉ được phép nói những gì chính xác và đã được kiểm chứng. Một người thay mặt chính quyền để phát ngôn, nhất là trong những tình huống khủng hoảng, thì không được đưa ra những thông tin có thể tạo ra những suy đoán.
Sai lầm thứ hai của Hải Phòng là có quá nhiều người tự cho là mình có thẩm quyền phát ngôn, và sự tiền hậu bất nhất trong phát ngôn của họ đã góp phần làm cuộc khủng hoảng truyền thông ngày càng lớn, ngày càng vượt qua tầm kiểm soát của họ.
Có thể thấy từ cấp xã đến  cấp huyện, từ ông chánh Văn phòng, trưởng ban Tuyên giáo và chủ tịch huyện ở Tiên Lãng, rồi đến phó Chủ tịch và Chủ tịch UBND, rồi trưởng ban Tuyên giáo Thành ủy..., trước khi Bí thư Thành uỷ Hải phòng tổ chức họp báo, ai cũng có thể nêu quan điểm, đánh giá của mình về sự kiện, và mỗi người nói một kiểu.
Lẽ ra trong những tình huống thế này thì chỉ nên có một người phát ngôn duy nhất, và nói một cách rõ ràng, rành mạch, ngôn ngữ phù hợp, thái độ chân thành.
Họ lại mắc thêm một lỗi không kém phần nghiêm trọng nữa là còn bình luận về vị cựu lãnh đạo nọ, ông cựu quan chức kia, như về ông Đặng Hùng Võ chẳng hạn. Điều đó khiến việc điều qua tiếng lại được đẩy thêm một mức nữa.
Khi đi dạy về xử lý sự cố truyền thông, chúng tôi luôn nhắc nhở học viên rằng không nên bình luận về phát ngôn của người khác khi chỉ biết về những điều đó thông qua báo chí. Bởi bỏ qua chuyện trích dẫn sai, nhà báo thường sẽ trích dẫn những gì mà họ cho là phù hợp với quan điểm chủ quan của họ trong bài viết.
Theo ông, tại sao trong cuộc họp báo đầu tiên của lãnh đạo Hải Phòng, do họ chủ động, ở Hà Nội, tại sao lại có sự lúng túng như vậy? Sự cố lúc đó là có nhưng chưa lớn, hoàn toàn có thể xử lý được.
Theo tôi, ông Thoại và có lẽ cả chính quyền Hải Phòng đã không hình dung sẽ có những câu hỏi gai góc được đưa ra tại cuộc họp báo đó, nên không có phương án chuẩn bị trước, và cuối cùng thành ra cứ phỏng đoán bừa và trả lời bừa.
Ông Phạm Quang Vinh - Giám đốc Công ty "Phạm và Cộng sự"
Ông lý giải chuyện đó thế nào? Liệu có phải chọn cái sân là Giao ban Báo chí, ông Thoại đã có một tiền giả định rằng ông ấy đã có một sự ủng hộ ngầm về việc định hướng dư luận theo hướng bảo vệ hành động của chính quyền, trong trường hợp này là Hải Phòng? Hay đó là thói quen chỉ đạo báo chí của Hải Phòng trong những vụ việc khác trong nội bộ địa phương?
Tôi cũng không nghĩ ra cái giải thích nào hợp lý hơn. Nhưng ít nhất ông ấy phải hiểu rằng một vụ việc mà khiến không chỉ dư luận chung chung, mà cả những vị cựu lãnh đạo, khó chịu, thì không còn là chuyện đùa nữa rồi. Lúc đó, không còn là chuyện cố giữ cái "được" nữa, mà là câu chuyện giảm thiểu cái "mất", hay trong kinh doanh người ta nói là "cắt lỗ" ấy.
Khi cấp huyện nói là phải phá nhà vì đó là chỗ ẩn nấp của "tội phạm", thì dư luận chỉ cười họ là "những kẻ dốt nát" thôi. Nhưng đến khi ông Thoại và ông Ca lên tiếng, thì họ lại bị công chúng cho rằng đó là sự coi thường dân. Mà cái "tội" coi thường nhân dân một cách "thẳng thắn và công khai" như vậy thì không ông quan nào gánh nổi.
Nói tóm lại là các ông đã "gieo sự kiện" nhưng "gặt sự cố". Một vụ mùa bội thu!
Như vậy, theo ý ông, nếu biết xử lý kịp thời, câu chuyện đã không lớn như hiện giờ chúng ta chứng kiến?
Lãnh đạo cấp thành phố thấy cấp huyện, cấp xã nếu đã sai như vậy, mà nhận ra và có cách ứng xử phù hợp, dập ngay từ đó, thì êm hơn nhiều. Đứng ra xin lỗi, rồi kiểm điểm, kỷ luật , thái độ chân thành, ngôn ngữ khiêm nhường, tôi nghĩ dư luận sẽ dịu đi.
Đằng này, họ lại phát ngôn kiểu "cãi chày cãi cối" đến cùng, rồi giấu đầu hở đuôi. Thậm chí, họ còn khiêu khích dư luận, kích động để dư luận nổi khùng lên.
Tôi nghĩ lãnh đạo ở Hải Phòng và Tiên Lãng có lẽ nên học mấy anh thợ lái máy xúc phá nhà ông Vươn. Trước đó, khi phóng viên liên lạc, họ dứt khoát không trả lời, nói rằng "chúng tôi chẳng liên quan gì đến các ông". Nhưng đến lúc buộc phải lên tiếng, ông chủ đầm được chính quyền "nhờ"  thuê máy xúc, đã gọi hai nhân viên lái máy xúc đến, và họ cùng đọc theo tờ giấy đã chuẩn bị sẵn, và không nói thêm gì nữa. Một cách ứng xử với truyền thông cực kỳ chuyên nghiệp.
Hơn nữa, ông Kết lại chọn địa điểm họp báo là chính cái đầm của anh ta, nơi anh ta làm chủ cuộc chơi. Tôi theo dõi, và có thế thấy đó là điểm sáng duy nhất của Hải Phòng liên quan đến cách thức quản lý một cuộc khủng hoảng truyền thông.
(Còn tiếp...)

Nụ Tầm Xuân và Rồng Thiêng hội tụ


Nụ Tầm Xuân và Rồng Thiêng hội tụ

“Năm tới là năm Rồng, và các cụ nói khu Quảng trường Ba đình và Núi Nùng là Đầu Rồng. Theo như các nhà nghiên cứu tâm linh, khu vực quảng trường có nhiều linh khí, nên năm con Rồng hy vọng đất nước sẽ có sự chuyển biến, cất cánh thực sự”, Thứ trưởng Nguyễn Thanh Sơn giải thích.

Ai bảo sắp hết thời của báo in?
Ai có áo (mưa) dùng áo, ai có ô dùng ô. Ai không có áo, có ô, thì dùng báo, dùng tờ rơi...
... hay dùng túi plastic. Nếu khéo tạo hình, như người phụ nữ trong ảnh, có khi lại có một kiểu mũ rất sành điệu.
Một cô bé xin chụp ảnh chung với Nhạc sĩ Phạm Duy, bằng chính chiếc i-phone của mình, để gửi cho bố - người rất mê những nhạc phẩm của nhạc sĩ tài hoa này. NS Phạm Duy, người đã về Sài Gòn định cư được 5 năm, lần đầu tiên ra dự Xuân Quê hương tại Hà Nội, theo lời mời của Chủ nhiệm UBVK Nguyễn Thanh Sơn.
Người nhạc sĩ đang chứng kiến mùa xuân thứ 95 trong cuộc đời mình đã rất háo hức khi được biết trong chương trình ca nhạc sắp diễn ra bài hát "Nụ Tầm Xuân" của ông sẽ được trình diễn.
"Táo Tình báo", được Thứ trưởng Nguyễn Thanh Sơn cử trước lên Thiên đình và đã mật báo về là ngày 22 tháng Chạp thời tiết sẽ rất đẹp, chắc hẳn sẽ nhận hình thức kỷ luật thích đáng. Quân lệnh như sơn mà!
Trong khi các thuộc cấp đang lo sốt vó sợ buổi biểu diễn gặp trục trặc do thời tiết xấu, Thứ trưởng Nguyễn Thanh Sơn vẫn giữ được vẻ điềm tĩnh, thậm chí tươi tỉnh, vốn có. "Táo Tình báo" có kém mấy thì vẫn còn thầy pháp cao tay...
Quả nhiên, ngay trước khi chương trình tạp kỹ "Xuân Quê hương" khai mạc, trời tạnh mưa.
Chủ nhiệm uỷ ban bắt tay cảm ơn Chủ tịch nước, sau khi ông Trương Tấn Sang đọc bài diễn văn và khai trống hội "Xuân Quê hương".
Chủ đề của Xuân Quê hương 2012 là "Rồng thiêng hội tụ".
"Năm tới là năm Rồng, và các cụ nói khu Quảng trường Ba đình và Núi Nùng là Đầu Rồng. Theo như các nhà nghiên cứu tâm linh, khu vực quảng trường có nhiều linh khí, nên năm con Rồng hy vọng đất nước sẽ có sự chuyển biến, cất cánh thực sự", Thứ trưởng Nguyễn Thanh Sơn giải thích.
Những người tin vào tâm linh hoàn toàn có thể chia sẻ với vị tiến sĩ này, bởi năm 2011 khó khăn nhất đối với kinh tế - xã hội Việt Nam dường như lại trùng với sự kiện Hạ Long, chứ không phải Thăng Long, như năm 2010 trước đó.
Nữ ca sĩ Khánh Linh trong lúc chờ đợi tới lượt mình song ca với nam ca sĩ Tấn Minh trong bài "Nụ Tầm Xuân" của NS Phạm Duy. Hơi tiếc là tác giả bức ảnh chỉ thực hiện được phần đưa tin, chứ không diễn tả được phần hồn của của gương mặt khả ái và tài danh này. Độc giả chắc hẳn thấy nhớ nhiếp ảnh gia Na Sơn, người không hiểu vì sao lại vắng mặt trong sự kiện quan trọng cuối cùng của năm này.
"Táo Việt Kiều", một nét đặc sắc mới của chương trình Xuân Quê hương 2012, đang "trình bày" bản tổng kết năm của Uỷ ban Nhà nước về người Việt Nam ở nước ngoài, với những thành tích nổi bật.
"Táo Việt Kiều" đặc biệt nhấn mạnh tới con số kỷ lục già 9 tỷ USD kiều hối, mà như lời Thứ trưởng Nguyễn Thanh Sơn "càng khó khăn, trách nhiệm của kiều bào với bà con, người nhà của mình càng lớn, nên càng cố gắng tích luỹ gửi về".
"Táo Việt Kiều" cũng không quên bố cáo với người Việt ở khắp năm châu về kế hoạch tổ chức chuyến đi thăm Trường Sa cho kiều bào vào dịp 30.4 tới - một thông tin do Thứ trưởng Nguyễn Thanh Sơn "bật mí' trước đó mà mới chỉ có 1-2 tờ báo đưa.
Thế hệ kiều bào thứ hai dường như không còn thuần tuý là "thế hệ quả chuối" (ngoài vàng, trong trắng) nữa, mà diện mạo cũng khác, và hầu như không nói được tiếng Việt. Đó là một vấn đề lớn đặt ra đối với ông Bạch Ngọc Chiến và các đồng nghiệp VTV4 của ông.
Trong ảnh là một gia đình Việt Kiều từ Szech về ăn Tết.
Khi về, mỗi kiều bào sẽ được tặng một cuốn sách của cố Bác sĩ Nguyễn Khắc Viện, thuộc thế hệ kiều bào đầu tiên trở về chung tay xây dựng "nền dân chủ - cộng hoà", theo lời kêu gọi của Bác Hồ - người cách đây một thế kỷ đã sang Mỹ rồi sang Pháp để tìm hiểu ý nghĩa của hai khái niệm này, trước khi đến nước Nga và quay lại Trung Quốc để tìm cách hiện thực hoá chúng trên lãnh thổ Việt Nam.
Bác sĩ Nguyễn Khắc Viện cũng là người đã cổ suý mạnh cho xu hướng dân chủ hoá, công khai và minh bạch trong thập kỷ đầu của đổi mới.

Xuân Quê hương và "chiếc áo đẹp" của vị Thứ trưởng Ngoại giao

Xuân Quê hương và "chiếc áo đẹp" của vị Thứ trưởng Ngoại giao

Thứ trưởng Nguyễn Thanh Sơn đã mặc chiếc áo vét rất đẹp (mà ông đã hứa với các phóng viên) trong ngày "Xuân Quê Hương 2012". Những ai đã theo dõi ông suốt khoảng thời gian giữa hai kỳ "xuân quê hương" chắc hẳn không nghi ngờ rằng đó là chiếc áo đẹp nhất mà ông đã khoác trên người.

Khoảng 3 giờ chiều ngày 15.1 (22 Tháng Chạp), lúc kiều bào bắt đầu đăng ký dự lễ Xuân Quê Hương 2012, thì hai nữ nhân viên Công ty Môi trường Đô thị Hà Nội cũng đẩy chiếc xe rác ra khỏi khu vực Quảng Trường Ba Đình. Không như những người cũng tham gia chuẩn bị cho "Xuân Quê Hương 2012" khác, họ sẽ không quay trở lại để tham dự bữa tiệc tối và đêm Liên hoan văn nghệ.
Tò mò ngắm nhìn đàn cá trong "Ao cá Bác Hồ".
"Trước đây, Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết có bài thả cá tại hiện trường nơi sân khấu chúng ta dàn dựng, nhưng năm nay kịch bản của chúng tôi là Chủ tịch nước mới sẽ thả cá ngay trong "Ao cá Bác Hồ". Những con cá mà Bác Hồ đã nuôi từ bao nhiêu năm nay thì bây giờ thành cá cụ, cá ông... Chúng ta sẽ dùng thế hệ cá mới để thả xuống ao cá Bác Hồ để hình thành những con rồng mới. Chúng tôi cùng nhà truyền thông cố gắng xây dựng kịch bản Cá Chép hoá Rồng", Thứ trưởng Ngoại giao Nguyễn Thanh Sơn long trọng thông báo với báo giới trong cuộc họp báo chiều 9.1.2012.
Tuy nhiên, trong lễ thả cá diễn ra vào 4 giờ chiều 15.1.2012, Tân Chủ tịch nước Trương Tấn Sang đã chỉ chứng kiến, thay vì trực tiếp thả cá.
Ảnh: TTXVN
Một Việt Kiều đang được tiếp thị một dự án bất động sản. Theo số liệu của Ngân hàng Nhà nước, trong năm 2011, hơn 5 tỷ USD kiều hối đã được đổ vào lĩnh vực bất động sản, giúp cho nhiều nhà phát triển bất động sản có cơ hội để thu lại vốn, không phải tuyên bố phá sản, kéo theo hệ luỵ tương ứng với hệ thống ngân hàng.
Ngắm nhìn nặn tò he - nhớ một thời thơ trẻ.
Bà mẹ trẻ từ làng gốm Bát Tràng, trong lúc chờ kiều bào mua ấm chén làm kỷ niệm quê hương, đã thuê anh thợ vẽ làm bức ký hoạ "Mẹ bồng con".
Người cha Việt Kiều muốn con gái tiếp nối truyền thống hiếu học của cha ông. Nhất là ở môi trường nước ngoài, các trí thức Việt Kiều luôn phát huy được tối đa khả năng của mình, và khiến quê hương cũng được thơm lây.
Đằng sau một đứa trẻ khoẻ mạnh, lanh lợi và hồn nhiên, luôn có ánh mắt quan tâm của người mẹ - một phẩm chất đáng kính trọng của người phụ nữ Việt Nam, cho dù họ có sinh sống ở bất kỳ đâu trên trái đất này.
Thứ trưởng Nguyễn Thanh Sơn trong chiếc áo vét rất đẹp mà ông đã hứa với các phóng viên là ông sẽ mặc trong ngày "Xuân Quê Hương 2012". Những ai đã theo dõi ông suốt khoảng thời gian giữa hai kỳ xuân quê hương chắc hẳn không nghi ngờ rằng đó là chiếc áo đẹp nhất mà ông đã khoác trên người.
Thứ trưởng Nguyễn Thanh Sơn cụng ly rượu Xuân với kiều bào.
Quây quần quanh mâm cỗ "Tiền Tất Niên" trên quê hương với đầy đủ món ăn truyền thống như bánh chưng, dưa hành, thịt gà, hay canh bóng...
Với những kiều bào này, quê hương đơn giản là bát bún ốc nóng bỏng, cay xè, vừa ăn vừa xuýt xoa, trong tiết trời lạnh giá...
Cũng như, với nhà thơ Đỗ Trung Quân, đó là chùm khế ngọt...
Hay, như với cố Phó Tổng thống Việt Nam Cộng hoà Nguyễn Cao Kỳ, đó là cành đào gầy guộc với những bông hoa nhỏ xíu (so với hoa anh đào của Nhật Bản).
Phút ngẫu hứng "sáo nhị", phục vụ các thực khách, của Võ sư - Viện sỹ Lương Ngọc Huỳnh, Chưởng môn phái Lâm Sơn Động, người sẽ có bài biểu diễn vận công để huyết áp tụt xuống bằng 0 trong chương trình văn nghệ "Xuân Quê Hương".